Miền yêu thương
Một hôm, cô giáo cho lớp đề văn: “Hãy tả một con vật nuôi trong nhà mà em yêu thích nhất”. Tôi cắn bút suy nghĩ hồi lâu.
Nhà tôi nuôi ba con vật. Hai con chó, một tên là Mực, một tên là Đốm. Con Mực thì hay cắn trộm. Còn con Đốm rất tham ăn, người thì bẩn thỉu.
Tôi liền nghĩ ngay đến con mèo tam thể. Màu lông của nó tuyệt đẹp: vàng, trắng, nâu. Mắt nó trong như hai viên bi ve. Tôi định đặt bút viết những lời yêu thương với chú mèo thì sực nhớ ra tật xấu hay ăn vụng của nó.
Cuối cùng, tôi cũng nộp bài cho cô. Tôi kể về những con vật nuôi trong nhà trung thực như vậy. Dù chúng có nhiều tật xấu, còn hôi hám, nhưng từ đáy lòng, tôi yêu thương chúng. Bởi tôi rất thích động tác rình chuột và khoe chiến lợi phẩm của chú mèo. Tôi cũng không thể nào quên hình ảnh con Mực cần mẫn trong đêm canh chừng kẻ trộm. Rồi con Đốm, bẩn nhưng thích làm trò cho mọi người xem …
Bài văn của tôi được đọc trước lớp. Cô khen những cảm xúc chân thành của tôi. Cô bảo: “Nếu không yêu thương loài vật thì làm sao có thể yêu thương con người …”
Câu 1. Tại sao bạn nhỏ phải cắn bút hồi lâu khi làm bài tả con vật yêu thích?
A. Vì bạn không biết con vật nào để tả.
B. Vì nhà bạn có nhiều con vật và con nào cũng có tật xấu.
C. Vì bạn chưa biết cách làm bài văn tả con vật.
A. Tả con Mực.
B. Tả con mèo tam thể.
C. Tả cả con Mực, con Đốm và con mèo tam thể.
A. Tả trung thực tật xấu và những điểm đáng yêu của chúng.
B. Chỉ tả và khen ngợi những điểm đáng yêu của chúng.
C. Chỉ tả và than phiền về những tật xấu của chúng.